“Này, không biết sau khi chết rồi thì tụi mình sẽ trở thành cái gì há?”
“Không biết có ai tha thứ cho bọn mình không há?”
“Bậy nào, mình chết rồi sao lại phải quan tâm người ta có tha thứ hay...
"Anh đã nhìn trộm em từ lâu lắm rồi. Một tay em chống cằm, một tay xoay xoay cây bút chì nhỏ, áo sơ mi trắng và lọn tóc mai lơ thơ ánh màu trong nắng. Trông em đẹp đến mức trái tim anh phát run. Anh muốn làm em bất ngờ nên đi vòng...
“Họ bắn máu lên mặt anh,” tôi gãi đầu gãi tai nói, “có ai đó bước tới từ đằng sau với những ngón tay rất dài bóp chặt lấy cổ anh. Họ đổ vào cổ họng anh một thứ nước gì đấy, nhờn nhợn, ợ lên toàn là bong bóng....
Có ai đã nói rằng: “nếu không biết nói gì với người đối diện thì cách tốt nhất là bắt đầu bằng một bài báo đang thu hút sự quan tâm của số đông.” Và đó là lí do tôi đã chọn để đọc báo từ cấp 2...
...
phố những bóng rợp âm âm dưới chân ngàn cao ốc âm bản hợp đồng thời gian ngả giá với Chúa Trời văn minh/kỹ thuật/tiến bộ… bất tận tương lai không giới hạn cạn không còn tôi và không là em đừng nói gì với nhau về...
"Người ta nói rằng cuộc đời không ban phát sẵn cho chúng ta bi kịch hay hài kịch mà tự bản thân chúng ta sống như thế nào để biến nó thành như vậy. Tôi đã từng tin là có số phận an bày sắp xếp tất cả nhưng bây giờ thì...
Chị đẹp nhất làng.
Lúc bắt đầu biết ngâm ngợi những bài thơ tình, thì tôi biết điều ấy. Cái đẹp như bông súng tím mọc giữa ao làng, đôi mắt biếc đen lóng lánh màu mây thu trong đáy nước. Bà tôi thường chép...
Đồi dốc lên và xuống tiếng chuông giáo đường chìm sương trắng giấc mơ mồ côi giữa đám đông quặt quẹo đường cong những ngõ rẽ mình mỏi
Đừng tin Chúa giáng sinh rồi phục sinh không có mùa Noel nào thật tất cả là sương...
Câu chuyện kể về người đàn ông có tấm lưng rộng khủng khiếp. Chứa đủ người vợ và bốn đứa con. Hồi còn bé, cái gì anh ta cũng đem lên lưng và cõng. Ai sai mang cái gì cũng vác lên lưng, bất kể vật to hay nhỏ, nặng hay nhẹ. Thay vì...
“Giữa những đường trăng mê ảo, tôi thấy em về, ngút ngát trong một nguy nga tơ vàng. Sáng lạnh. Mùa trăng hân hoan nọ và mối tình xuân lóng lánh kia, hun hút ghì giữ niệm khúc của tôi về tuổi trẻ. Dấu chân của nó đã...
Tôi đang múc nước thì nghe tiếng chân vội vã của nhiều người vọng tới từ phía hàng rào cuối vườn rau. Qua những tán lá thấp của cây bồ đề bên giếng, tôi thấy những bóng phụ nữ gần như trần truồng chạy về phía thực phòng. Hình...
Mọc lên từ bọt ngầu vàng úa Những nỗi buồn bé li ti bám vào thành vách Tự đến rồi đi Những dòng chảy khô khốc trong cổ họng Tôi uống nỗi niềm kẻ đối diện Thời gian dài thời gian sẽ chết đi Đêm vẫn quay Những lớp vàng vẫn tung bọt...
Cô Gái Đẹp Và Phố Chiều Tối là tập thơ của tác giả Ngô Nhân Đức gồm những bài thơ:
Cô gái đẹp và Phố chiều tối
Trên cành
Giấc hải hành mắc cạn
Tưởng tượng mùa đông
Siêu chữ
Đêm nhảy mình ra khỏi...
Quân vẫn ngồi ở Gà trống tơ chứ? Tao chưa thấy điều gì đẹp hơn, khi người đàn ông đó với đôi chân có bánh xe, lượn vài vòng trong không khí rồi thả cơ thể xuống dính chặt với nền đường, tao chụp một tấm hình và tặng cho hắn,...
Trầm là một truyện ngắn của tác giả Ngô Nhân Đức.
"Từ chợ bước ra, khệ nệ những bịch, gói, Trầm yên lặng trìu mến đến xót xa nhìn cậu con trai kiêu hãnh và nhạy cảm như một đứa bé, đang chìm vào suy tưởng. Đôi mắt gì lại...
Có một mùa hè không hoa phượng Mà phố vẫn nồng nàn Có người vừa qua tuổi đôi mươi Ngỡ ngàng mưa - tay - đan... Có buồn vui giấu sau vai áo Chỉ bụi đường biết thôi Có những ngã tư là mộng ảo Nhìn nhau... thấy chia trôi.
Có Một...